Phiêu bồng với "Tình khúc &cảm xúc"

Thứ sáu, 08/03/2019 08:37

Tình khúc & cảm xúc là tuyển tập thơ văn của tác giả Trầm Tích, do Nhà xuất bản Văn học vừa ấn hành vào những ngày tháng 3 này. Sách gồm hơn 50 bài thơ và 65 tản văn chọn lọc về đề tài thân phận con người, tình yêu, đất nước và những đổi thay của thành phố Đà Nẵng mến thương... Ngay khi cầm bút viết những dòng này, tôi vẫn chưa biết nhiều về đời sống, công việc của nhà thơ Trầm Tích. Tuy nhiên, điều đó không quan trọng lắm, bởi chỉ cần lướt qua vài trang sách đầu tiên, người đọc đã dễ dàng nhận ra một điều gì đó rất sẻ chia gần gũi, thân quen, da diết và cuốn hút, khiến ta không thể ngừng nghỉ đuổi theo cuộc rong chơi ngôn ngữ phiêu bồng cho đến dấu chấm cuối cùng.

Bìa sách Tình khúc & cảm xúc của Trầm Tích.

Khởi đầu tác phẩm là những bài thơ lục bát, chủ đạo là những tình khúc (Tình khúc buồn, Tình khúc mùa hạ, Tình khúc giao mùa, Tình khúc mùa đông, Tình khúc về biển, Tình khúc quê hương...), với tâm trạng nhớ nhung về quê hương, về một người tình "chợt đến, chợt đi", về những "tháng ngày còn lại hư hao": "Bàn tay cầm lấy tháng ngày/Vô tình rơi mất một ngày mùa xuân" (Tình khúc buồn). Thơ Trầm Tích đa cảm, nỗi niềm và có lối diễn đạt chân tình. Đôi khi đằm thắm, e ấp như một thiếu nữ hiền thục. Đôi lúc lại mạnh mẽ, khoáng đạt của một người từng trải nghiệm sóng gió, phong ba. Song trên hết, đó là những vần thơ ân tình với cuộc sống và tấm lòng bao dung, vị tha với đời, với người: "Cô đơn bên tách nước trà/Quạnh hiu như thể sân ga chiều buồn" (Tình khúc xuân buồn). Qua nhiều chủ đề phong phú, nhà thơ Trầm Tích dẫn dắt người đọc đi về những miền ký ức xa xôi, trầm lắng, làm thức dậy những cảm xúc lãng mạn, bay bổng, thăng hoa: "Em về xõa tóc mây bay/Vơi đi nỗi nhớ rụng ngày héo hon/ Núi cao ngày tháng cũng mòn/Trong ta em vẫn vết son muôn đời (Em về); hoặc: Mưa xuân rơi giọt bồi hồi/Còn em rót xuống trong tôi giọt tình  (Khúc tình xuân).

Có những câu thơ ngân vang, khiến ta có cảm giác bỡ ngỡ như vừa gặp lại cánh đồng thời thơ ấu: "Chú còng gió lặng nhìn ngơ ngác/Mất hang rồi, nó thẩn thờ tìm nơi ở khác/Ngoài khơi xa/Những chiếc thúng chòng chành, nhấp nhô sóng biển/Bươn bả chạy về cho kịp chuyến chợ mai/Những chú bồ câu xinh chẳng e dè ái ngại/Cung đàn trẻ thơ vui đùa thoải mái/Tôi lặng lẽ đứng nhìn mê mải/Buổi sáng chuyển mùa trên biển quê tôi" (Biển quê tôi).

Có những câu thơ như vọng lại, xuyên suốt tự cội nguồn ta phải suy ngẫm, đọc đi đọc lại nhiều lần: "Sinh ra từ gốc rạ/Lăn lóc cuộc đời qua bao phố xá/Nếm trải biết bao gian truân vất vả/Bao khổ đau, nghiệt ngã cuộc đời/Có những lúc tưởng chừng kiệt sức, hụt hơi (Lăn lóc cuộc đời).

Bên cạnh những vần thơ Tình khúc ray rứt về chuyện tình buồn, dằn vặt và trăn trở nội tâm về thân phận con người..., Trầm Tích còn dành một dung lượng văn xuôi không nhỏ mang tên gọi "Những cảm xúc" để chia sẻ những tâm tư, tình cảm của mình về đất nước, con người và nhất là về Đà Nẵng, nơi anh đã lớn lên. Trong đó, không chỉ là những thành tựu, đổi thay từng ngày của đường phố, dòng sông, những chiếc cầu mới..., mà còn là những cảm xúc nên thơ về một mùa đông se lạnh, về cây hoa đuốc đang mùa hoa nở, về những lời ca, tiếng hát... tình cờ thoáng qua trong cuộc sống đầy bận rộn thường ngày. Có lẽ không nên nhiều lời về tác phẩm đầu tay của một tác giả. Xin gởi đến nhà thơ Trầm Tích lời chúc mừng. Hy vọng từ Tình khúc & cảm xúc này sẽ mở ra bước ngoặt mới, mở lối chắp cánh để tác giả vững bước hướng đến con đường sáng tạo nghệ thuật thênh thang, đầy sắc màu kỳ diệu.

TRẦN TRUNG SÁNG